Mãi đến cuối buổi, sau một hồi nói chuyện tôi mới phát hiện ra rằng thì ra câu đùa của tôi đã dẫn đến một sự hiểu lầm rất nghiêm trọng và khi sự hiểu lầm đó đã được xóa bỏ, anh Ngọc tuy vẫn hậm hực nhưng lời nói đã trở lại nhẹ nhàng: “Chú nói thế, bọn anh hiểu nhầm là phải”. Rồi khi về làm việc tại FPT, tôi đã không ít lần được nghe lại câu nói ấy từ chính anh Ngọc, phần lớn là ngay sau những cuộc tranh cãi rất căng thẳng. Về những cuộc tranh cãi này, anh Lê Quang Tiến đã đặt riêng cho một tên gọi rất dân dã và cũng rất đúng bản chất: mổ bò.
Nhiều lần tôi đã phải nghi ngờ về vốn tiếng Việt của mình, bởi tôi tự cho mình là có đôi chút cảm hứng với văn chương và cũng không đến nỗi quá vụng về về từ ngữ vậy mà trong các cuộc tranh luận với anh Ngọc tôi rất thường rơi vào tình trạng dẫn đến hiểu nhầm về ý tưởng ban đầu. Mãi rồi tôi cũng đoán nhận ra nguyên nhân của hiện tượng có thể gọi là kỳ lạ này. Nó xuất phát từ một đặc điểm mà đa số chúng tôi thường rất thiếu, còn bản thân anh thì lại quá dư thừa đó là tính sâu sát, cụ thể đến từng chi tiết cộng thêm vào đó là thái độ không khoan nhượng với bất cứ hiện tượng nào mà anh tự cho sự lơ là, chểnh mảng hoặc đại khái trong công việc (cho dù, trong những tình huống như vậy nhận định của anh thường chủ quan và độc đoán nên cũng rất thường không chính xác).
Một đôi lần tôi cứ nghĩ, nếu như các quản trị dự án của FSS mà giống được anh Ngọc trong lĩnh vực này thì chắc chắn khu vực tầng 3, tòa nhà FPT, 37 Láng Hà sẽ trở thành Ga Hàng Cỏ – Hà Nội. Bù lại các dự án phát triển và hợp đồng phần mềm chắc chắn sẽ tiến triển với tốc độ nhanh hơn.
Khúc Trung Kiên – Nguyên Giám đốc FSS
(Theo: Sử ký 10 năm FPT)